Cha hôn gò má trẻ xoa đầu con cha cười ánh mắt soi vào tim đứa bé sưởi ấm tâm hồn của trẻ thơ thắp sáng lên một góc trời cha và con nhìn thấy cha già còn đấy tóc đã bạc lưng còng những ngày vất vả có lúc chong đèn cha thức suốt nghe hạt mưa lộp độp ở mái nhà chỉ có trời mới hiểu hết tình cha nó rộng lớn bao la hơn biển cả rồi những lúc ngoài trời trở gió cha lặng im ngước nhìn đây đó tìm thân con sờ soạng trên gường thằng nhỏ này co quắp thấy thương cha thắp nến tìm chăn đến đắp khi lúa thất, bão giông tới tấp con lên đường tìm lấy cái ăn sợ đứa con xa xứ nhọc nhằn sợ xa vắng không ai chăm sóc nay con lớn hai màu trên tóc thấm thía đời nước mắt của cha thời gian trôi thêm lấy cái già còn vất vả nợ trần, cơm, áo cha ơi! Con đã lớn nhanh như Thánh Gióng và sẽ tung hoành giữa sóng lớn gió to con sẽ sống với những gì cha mong ước hãy tin con! Cha mãi mãi trong lòng