Có lên Cùa anh nhớ tránh khi mưa
Bởi khi mưa đất "mến người" lắm đấy
Anh còn nhớ có lần em bảo vậy
Để hôm nay anh lại đến với Cùa.
Nỗi niềm chi đèo trắng cơn mưa
Người ướt áo lại quanh co đèo dốc
Ngó về quê em quên mệt nhọc
Qua hết đèo gặp chân núi lúa xanh.....
Tôi trở về ! trả lại giấc mơ
Tìm dấu cũ tên người đồng vọng
Cùa,Tân Sở lửa hồng ấm nóng
Trong mắt tôi lưỡi kiếm dựng cao vời
...
Uống nước chè xanh lòng dịu ngọt
Ăn hạt tiêu Cùa mặn mồ hôi
Nước giếng trong tinh lọc tình người
Bát cơm mới sẩy sàng nắng gió
Đất cát, đất nâu, đất đồng, đất đỏ
Bện chân người sống chết bên nhau...
Mai em đi rồi...có nhớ Cùa không?
Trời đất mênh mông cánh đồng xa vắng.
Bụi mù trời...
môi khô khát nắng.
Bổng rát tâm hồn ôi tiếng gọi...Cùa ơi.
Một vùng đất đỏ
chơi vơi...
Một vùng gió Lào
xa thẳm.
Cây cối xác xơ...
da em vẩn trắng.
Thương lắm,thương nhiều ôi hai tiếng gọi... Cùa ơi.!!!..